Cuộc hẹn vào năm 2100 sẽ diễn ra như thế nào?
Cuộc hẹn vào năm 2100 sẽ diễn ra như thế nào?
Nếu bạn đi cafe sau 100 nữa, mọi chuyện sẽ ra sao?
Trích đoạn từ cuốn Vật lý của tương lai - Michio Kaku

CUỘC HẸN

Bạn đã mong chờ ngày này cả tuần. Chuẩn bị gặp Karen, bạn ngạc nhiên nhận ra mình lại cảm thấy như một cậu học sinh. Bạn nghĩ nếu muốn mời cô ấy đến nhà sau bữa tối thì phải sửa chữa chút ít số nội thất cũ kỹ trong nhà. May mắn thay, gần như quầy bếp và đồ nội thất phòng khách đều được làm bằng vật liệu lập trình.

“Molly,” bạn nói, “cô có thể chỉ cho tôi danh mục các quầy bếp và đồ nội thất mới không? Tôi muốn lập trình lại đồ nội thất. Trông nó cũ quá.”

Ngay sau đó, những hình ảnh của các thiết kế đồ nội thất mới nhất nhấp nháy trên màn hình.

“Molly, hãy tải các bản thiết kế cho quầy bếp này, cái ghế sofa, cái bàn này và cài đặt chúng.”

Trong khi bạn đã sẵn sàng cho cuộc hẹn, Molly tải xuống và cài đặt các bản thiết kế. Ngay lập tức, bàn bếp, ghế sofa phòng khách và bàn bắt đầu tan biến, biến thành thứ gì đó trông giống như bột ma-tít, rồi dần dần tái tạo thành hình dạng mới. Trong một giờ, căn hộ của bạn trông hoàn toàn mới. (Gần đây, bạn đã quét phần bất động sản trên Internet và nhận thấy rằng những ngôi nhà làm bằng vật liệu lập trình đã trở nên khá thời thượng. Trên thực tế, công ty bạn có những kế hoạch đầy tham vọng nhằm tạo ra toàn bộ thành phố trong sa mạc hoàn toàn từ vật liệu có thể lập trình. Nhấn một nút và một thành phố mọc lên tức thì.)

Bạn thấy căn hộ trông vẫn hơi buồn tẻ. Bạn vẫy tay, hình mẫu và màu sắc của giấy dán tường thay đổi ngay lập tức. Hình nền thông minh chắc chắn đánh bại việc phải sơn lại các bức tường, bạn tự nhủ.

Bạn mua một bó hoa trên đường đi và đến chỗ hẹn. Bạn thấy khá thú vị. Mọi chuyện thật suôn sẻ. Có gì đó thật khó tả.

Trong suốt bữa tối, bạn nhận thấy Karen là một họa sĩ. Cô ấy hay nói đùa rằng mình nghèo không xu dính túi và bán tranh dọc vỉa hè.

Thực ra, cô là một nhà thiết kế web rất thành công. Cô ấy còn có công ty riêng. Dường như mọi người đều muốn có những thiết kế mới nhất cho Web. Có nhu cầu rất lớn cho nghệ thuật sáng tạo.

Cô dùng ngón tay vẽ vẽ trong không khí và một số hình ảnh động hiện ra. “Đây là những sáng tạo mới nhất của em.” Cô tự hào nói.

Bạn bình luận: “Em biết đấy, là một kỹ sư, anh làm việc với robot suốt cả ngày. Một số robot khá tiên tiến, nhưng chúng đôi khi cũng có thể hành động khá ngu ngốc. Còn lĩnh vực của em thì sao? Có robot tham gia hay không?”

“Tuyệt đối không!” Cô phản đối. Karen kể rằng cô chỉ toàn làm việc với những người sáng tạo, nơi điều được đánh giá cao nhất là trí tưởng tượng, thứ mà những robot tối tân không có.

“Em có thể lỗi thời, nhưng trong lĩnh vực này, bọn em chỉ sử dụng robot để tạo bản sao hoặc làm công việc văn thư.” Cô tự hào nói. “Em muốn thấy ngày mà các robot có thể làm điều gì đó thực sự nguyên thủy, như kểmột câu chuyện vui, viết một cuốn tiểu thuyết, hoặc sáng tác một bản giao hưởng.”

Điều đó chưa xảy ra, nhưng nó có thể tự nhủ.

Trong khi cô đang nói, một câu hỏi vụt qua tâm trí bạn. Cô ấy bao nhiêu tuổi? Vì quá trình lão hóa bị chậm lại về mặt y tế nhiều năm trước, mọi người có thể ở mọi lứa tuổi. Trang web không nói cô ấy bao nhiêu tuổi. Nhưng trông cô chỉ chưa tới 25.

Sau khi đưa Karen về nhà, bạn bắt đầu mơ mộng. Sẽ như thế nào khi sống với một người như cô ấy? Dành phần còn lại của cuộc đời với cô ấy? Nhưng có cái gì đó khiến bạn không thoải mái. Nó cứ theo bạn dai dẳng cả ngày.

Bạn nhìn màn hình tường và nói: “Molly, xin hãy gọi bác sĩ Brown cho tôi.” Bạn bỗng nhiên thấy nhẹ nhõm vì có thể gọi bác sĩ robot ở nhà bất kỳ lúc nào. Và họ không bao giờ phàn nàn hay cằn nhằn. Điều đó không nằm trong chương trình của họ.

Hình ảnh bác sĩ Brown lập tức xuất hiện trên màn hình. “Có điều gì làm phiền cậu vậy, con trai?” Ông hỏi như một người cha.

“Bác sĩ, tôi phải hỏi ông chuyện rắc rối gần đây của tôi.”

“Ồ, gì vậy?” Bác sĩ Brown hỏi.

“Bác sĩ,” bạn nói, “ông nghĩ tôi sẽ sống bao lâu?”

“Ý anh là tuổi thọ của anh? À, chúng ta không thực sự biết. Hồ sơ của anh nói rằng anh đã 72 tuổi, nhưng các cơ quan sinh học của anh giống như 30 tuổi. Anh thuộc thế hệ đầu tiên được tái lập trình di truyền để sống lâu hơn. Anh đã chọn ngừng lão hóa vào khoảng 30. Những người cùng thế hệ với anh qua đời chưa nhiều, vì vậy chúng tôi không có đủ dữ liệu để kết luận. Vì vậy, chúng tôi không có cách nào để biết anh sẽ sống bao lâu.”

“Vậy ông có nghĩ tôi sẽ sống mãi mãi không?” Bạn hỏi.

 “Bất tử ư?” Bác sĩ Brown cau mày. “Không, tôi không nghĩ vậy. Có sự khác biệt lớn giữa một người sống mãi mãi và một người có tuổi thọ lâu đến mức vẫn chưa được đo lường.”

“Nhưng nếu tôi không già đi,” bạn phản đối, “vậy làm thế nào tôi phải biết khi nào nên…” Bạn ngừng lại. “À, được rồi… ông thấy đấy, tôi vừa gặp một người, à, đặc biệt, và giả sử tôi muốn lên kế hoạch cuộc sống với cô ấy, làm cách nào để điều chỉnh các giai đoạn trong cuộc đời tôi với cô ấy? Nếu thế hệ của tôi chưa sống đủ lâu để chết đi,” bạn tiếp tục, “sau đó làm thế nào tôi biết khi nào có thể kết hôn, có con rồi kế hoạch nghỉ hưu? Ông biết không, làm cách nào để tôi đặt ra những cột mốc trong cuộc đời mình?”

“Tôi không có câu trả lời cho việc này. Anh thấy đấy, con người bây giờ theo một nghĩa nào đó giống như là những con chuột lang trong phòng thí nghiệm.” Bác sĩ Brown nói. “Tôi xin lỗi, John. Vấn đề này vẫn chưa được làm sáng tỏ.”

 

VÀI THÁNG SAU

Những tháng sau đó là khoảng thời gian ngạc nhiên tuyệt vời cho bạn và Karen. Bạn đưa cô ấy đến khu vui chơi thực tế ảo và thật vui khi sống một cuộc đời đầy mộng tưởng ngốc nghếch. Giống như được trở lại là một đứa trẻ một lần nữa. Bạn vào một căn phòng trống. Phần mềm của thế giới ảo được chiếu vào kính áp tròng của bạn, khung cảnh ngay lập tức thay đổi. Trong một chương trình, bạn đang chạy trốn khủng long, nhưng dù chạy đi đâu, một con khủng long khác cũng nhảy ra từ bụi cây. Trong một chương trình khác, bạn đang chiến đấu với người ngoài hành tinh hoặc bọn cướp đang cố gắng lên tàu của bạn. Trong một cảnh khác, bạn quyết định thay đổi loài và biến thành đôi đại bàng đang bay. Và trong một chương trình khác, bạn đang phơi mình trên một hòn đảo Biển Nam lãng mạn, hoặc nhảy múa dưới ánh trăng trong tiếng nhạc du dương.

Sau một thời gian, bạn và Karen muốn thử một cái gì đó mới. Thay vì sống trong cảnh ảo, bạn quyết định sống thật. Vì vậy, khi cả hai có thời gian nghỉ ngơi cùng nhau, bạn quyết định tham gia một tour du lịch châu Âu chớp nhoáng.

Bạn nói với bức tường: “Molly, Karen và tôi muốn lên kế hoạch đi nghỉ ở châu Âu. Một kỳ nghỉ thực sự. Vui lòng kiểm tra các chuyến bay, khách sạn và các chương trình khuyến mãi. Sau đó liệt kê các chương trình hoặc sự kiện có thể khiến chúng tôi quan tâm. Cô biết chúng tôi thích gì mà.” Sau vài phút, Molly đã chuẩn bị một hành trình chi tiết.

Sau đó, khi đi bộ qua những phế tích của Đấu trường La Mã, bạn có thể thấy Đế chế La Mã đã hồi sinh trong kính áp tròng của mình. Đi qua các cột, đá và mảnh vụn rải rác, bạn nhìn vào sức mạnh đã từng là đỉnh cao vinh quang của Đế chế La Mã.

Và mua sắm là một niềm vui, ngay cả khi mặc cả trong các cửa hàng ở Ý. Bạn có thể thấy rõ các bản dịch xuất hiện bên dưới người bạn đang nói chuyện. Và không có những cuốn sách hướng dẫn cùng bản đồ vụng về. Mọi thứ đều nằm trong kính áp tròng của bạn.

Vào ban đêm, nhìn bầu trời đêm ở Rome, bạn có thể thấy rõ các ngôi sao được sắp xếp thành các chòm sao trong kính áp tròng của mình. Liếc nhìn bầu trời, bạn có thể thấy hình ảnh phóng đại của những vành đai Sao Thổ, sao chổi bay lên, những đám mây khí tuyệt đẹp và những ngôi sao đang nổ.

Một ngày nọ, Karen cuối cùng cũng tiết lộ một bí mật, tuổi thật của mình. Cô ấy đã 61 tuổi. Điều đó có vẻ không còn quan trọng nữa.

“Ồ, Karen, em có cảm thấy hạnh phúc hơn khi chúng ta sống lâu đến thế không?”

“Có, có!” Cô trả lời ngay lập tức. “Anh biết đấy, bà em sống ở thời mà khi phụ nữ kết hôn thì có thể phải hy sinh sự nghiệp. Nhưng em thích cảm giác được tái sinh ba lần, với ba nghề nghiệp và không bao giờ hối hận. Đầu tiên, em là một hướng dẫn viên du lịch ở một số quốc gia, đi du lịch khắp thế giới. Đó là một cuộc sống tuyệt vời. Du lịch là một ngành công nghiệp khổng lồ với rất nhiều việc làm. Nhưng sau đó, em muốn làm một cái gì đó có ý nghĩa hơn. Vì vậy, em đã trở thành một luật sư bảo vệ những người mà em quan tâm. Và sau đó, em quyết định thỏa sức đam mê nghệ thuật của mình và bắt đầu thiết kế web. Anh biết gì không? Em tự hào nói rằng em chưa bao giờ sử dụng robot. Không có robot nào có thể là hướng dẫn viên du lịch cá nhân, thắng kiện tại tòa án hoặc tạo ra tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.”

Thời gian sẽ trả lời, bạn tự nhủ.

“Và em đang lên kế hoạch cho một sự nghiệp thứ tư?” Bạn hỏi.

“Ồ, nếu có gì đó hay ho hơn.” Cô mỉm cười.

“Karen,” bạn nói, “nếu chúng ta ngừng lão hóa, thì làm sao em biết khi nào cần kết hôn, có con và tạo dựng một gia đình? Đồng hồ sinh học đã không còn tồn tại từ nhiều thập kỷ trước. Nên anh nghĩ, có lẽ đã đến lúc phải ổn định mà lập gia đình.”

“Ý anh là có con?” Karen hơi ngạc nhiên. “Đó là điều mà em chưa xem xét nghiêm túc. Vâng, ít nhất là cho đến bây giờ. Tất cả đều phụ thuộc vào việc có tìm được người đàn ông phù hợp hay không.” Cô vừa nói vừa mỉm cười tinh nghịch với bạn.

Sau đó, bạn và Karen thảo luận về hôn nhân, và chọn tên cho con, cũng như những gen bạn muốn đứa trẻ có.

Bạn đi đến màn hình tường và nói: “Molly, cô có thể cho tôi danh sách các gen mới nhất đã được chính phủ phê duyệt không?” Khi bạn quét danh sách, bạn thấy các gen khác nhau cho màu tóc, màu mắt, chiều cao, vóc dáng và thậm chí một số đặc điểm tính cách. Danh sách này dường như tăng lên hàng năm. Bạn cũng thấy danh sách dài các bệnh di truyền có thể chữa khỏi. Bệnh xơ nang đã tồn tại trong gia đình của bạn trong nhiều thế kỷ, hiện bạn không còn phải lo lắng về điều đó nữa.

Quét danh sách các gen đã được phê duyệt, bạn cảm thấy bạn không những chỉ là cha mẹ tương lai, mà còn như một vị thần, tạo ra một đứa trẻ mang dấu ấn hình ảnh của bạn.

Sau đó Molly nói: “Có một chương trình có thể phân tích ADN của em bé và đưa ra một xấp xỉ gần đúng về khuôn mặt, hình dạng cơ thể và tính cách tương lai của nó. Anh có muốn tải xuống chương trình này và xem con mình trông như thế nào trong tương lai không? ”

“Không!” Bạn nói. “Chúng ta nên giữ lại một vài bất ngờ.”

MỘT NĂM SAU

Karen hiện đang mang thai, nhưng các bác sĩ trấn an rằng không có gì nguy hiểm khi đi thang máy không gian, hiện đang mở cửa cho khách du lịch.

“Em biết không,” bạn thổ lộ với Karen, “hồi nhỏ, anh luôn luôn muốn đi ra ngoài không gian, làm những việc như phi hành gia. Nhưng một ngày nọ, anh nghĩ đến việc ngồi trên hàng triệu lít nhiên liệu tên lửa dễ bay hơi có thể nổ tung chỉ với một tia lửa. Rồi đam mê du lịch vũ trụ của anh nguội dần. Nhưng thang máy không gian thì khác. Sạch sẽ, an toàn, không lộn xộn. Đó là cách đi đúng đắn.”

Khi bạn và Karen vào trong thang máy, bạn sẽ thấy người vận hành đẩy cái gì đó giống nút Lên. Bạn nửa mong đợi để xem cửa hàng đồ lót. Thay vào đó, bạn cảm thấy mình bay vút vào không gian. Bạn cảm thấy gia tốc đang tăng lên vùn vụt. Đồng hồ đo trên thang máy đọc: “10 km, 20 km, 30 km...”

Bên ngoài, bạn thấy phong cảnh thay đổi, từng giây một. Trong chốc lát, bạn đang ngắm nhìn những đám mây bồng bềnh trôi ngang qua khi bạn bay vào bầu khí quyển. Sau đó, bầu trời thay đổi từ xanh sang tím rồi chuyển thành đen đậm và cuối cùng bạn thấy những ngôi sao lộng lẫy, huy hoàng quanh mình. Bạn bắt đầu nhận ra các chòm sao bạn chưa bao giờ thấy trước đây, rực lửa ở xa xa. Các ngôi sao không lấp lánh, như nhìn từ Trái đất, nhưng sáng rực rỡ, như thể đã tồn tại hàng tỷ năm.

Thang máy dần đến một điểm dừng khoảng 160 km từ bề mặt Trái đất. Từ không gian, bạn sẽ thấy một cảnh tượng ngoạn mục mà trước đó bạn chỉ được ngắm nhìn qua ảnh.

Bạn thấy Trái đất từ một góc nhìn hoàn toàn mới. Các đại dương, lục địa và ánh sáng của các siêu đô thị tỏa ra ngoài không gian.

Từ không gian, Trái đất dường như rất bình yên đến mức khó tin rằng con người đã từng đổ máu trên các biên giới. Các quốc gia này vẫn còn tồn tại, nhưng chúng dường như rất kỳ lạ, ít liên quan hơn đến ngày nay, trong một thời đại khi giao tiếp là tức thời và phổ biến.

Khi Karen ngả đầu vào vai, bạn nhận ra mình đang chứng kiến sự ra đời của một nền văn minh hành tinh mới. Và con bạn sẽ là một trong những công dân đầu tiên của nền văn minh mới này.

Và rồi bạn lấy ra một cuốn sách cũ, sờn góc từ túi sau, đọc cho cô ấy những lời của một người đã qua đời từ hơn 100 năm trước. 
Nó nhắc nhở bạn về những thách thức mà nhân loại phải đối mặt trước khi đạt tới một nền văn minh hành tinh.

Mahatma Gandhi từng viết:

Nguồn gốc của Bạo lực:

Giàu có mà không lao động,

Niềm vui mà không có lương tâm,

Kiến thức thiếu bản sắc,

Kinh doanh không đạo đức,

Khoa học không nhân văn,

Tôn thờ mà không hy sinh,

Chính trị không có nguyên tắc.

Trạm đọc tặng bạn mã "doccungtram" giảm giá thêm 10% khi mua sách tại link sau: https://etsdata.vn/products/vat-ly-cua-tuong-lai
Tags: