Từ cuộc hôn nhân của Dorothea và Casaubon trong “Middlemarch”: Những lý do khiến chúng ta “không sống hạnh phúc mãi về sau”
Từ cuộc hôn nhân của Dorothea và Casaubon trong “Middlemarch”: Những lý do khiến chúng ta “không sống hạnh phúc mãi về sau”
Đó là năm 1829 tại thị trấn Middlemarch, Anh. Dorothea Brooke, nhân vật nữ chính trong Middlemarch (1871) của George Eliot, đang kiếm một tấm chồng. Là một cô gái 19 tuổi, Dorothea xinh đẹp, cực kỳ sùng đạo và ham học hỏi. Dorothea sẽ chọn ai làm chồng?

Ứng cử viên số 1: James Chettam. Chàng trai 20 tuổi đẹp mã, dễ gần ở nhà bên? Anh cũng đang tìm một người vợ mà anh ấy có thể gắn bó với tư cách là bạn đời. Là một tay cưỡi ngựa xuất sắc, anh hy vọng sẽ thực hiện những chuyến du ngoạn dài, thậm chí vào những buổi chiều Chủ nhật - nếu điều đó được vợ anh ấy đồng ý. Hoặc xây dựng nhà tranh cho người nghèo trong làng.

Ứng cử viên số 2: Mục sư Edward Casaubon, kẻ giết người trong làng? Người đàn ông lớn tuổi (khoảng trên 45 tuổi) ẩn dật được biết đến là người nghiêm túc nghiên cứu về lịch sử tôn giáo, có tính cách khô khan và thân hình gầy gò. Người đàn ông này cần một cô vợ xinh đẹp, có trí tuệ và đạo đức cực kỳ trong sáng để tiếp sức sống cho những năm tháng tuổi già của ông ta. 

Bạn đã đoán đúng rồi: Dorothea đã chọn ứng cử viên số 2. 

Giá như Dorothea có thể truy cập Internet! Cô ấy có thể tra Google và đọc những dấu hiệu của một cuộc hôn nhân độc hại.

Theo Joanna Broder tại WebMD, một cuộc hôn nhân tồi tệ có thể làm tăng căng thẳng, nguy cơ bệnh tim và làm suy giảm sức khỏe thể chất cũng như tâm lý tổng thể của một người. Dorothea và Casaubon đang ở trong tình huống nào?

Căng thẳng. Nhà trị liệu hôn nhân và gia đình Sharon Rivkin nói rằng căng thẳng trong hôn nhân có thể ảnh hưởng đến sức khỏe của một người. Nếu thực tế hàng ngày của bạn toàn là “căng thẳng, cãi cọ hoặc im lặng…’bạn đang làm tổn hại đến sức khỏe của mình mỗi ngày.’”

Trong tuần trăng mật, Dorothea và Casaubon dành nhiều thời gian cho bản thân hơn là  cho nhau. Ông đến thư viện để làm việc với các bản thảo, còn cô thì đi tham quan các viện bảo tàng một mình. Sau cuộc trò chuyện đầu tiên trước khi đính hôn, họ không nói nhiều và khi nói chuyện, cuộc trò chuyện của họ trở nên cứng nhắc và không thoải mái. Điều này cũng hợp lý thôi, nhưng nó không hề thoải mái một chút nào. 

Thiếu tình cảm. Theo Rivkin, nếu không được đánh giá cao và yêu thương, một người “bắt đầu cảm thấy cô đơn, không được đánh giá cao và bị bỏ rơi”. Những điều nhỏ nhặt như một món quà, lời chào, bữa tối lãng mạn… có tác dụng rất lớn trong việc duy trì một mối quan hệ tích cực. 

Trong tuần thứ 5 của kỳ nghỉ trăng mật, Dorothea đang “khóc nức nở một cách cay đắng… như một người phụ nữ thường bị kiềm chế bởi lòng kiêu hãnh… đôi khi sẽ cho phép mình làm điều đó khi ở một mình. Và ông Casaubon chắc chắn sẽ ở lại Vatican một thời gian.”

Hồi chuông cảnh báo đã vang lên! Tại sao họ lại trải qua tuần trăng mật một cách riêng lẻ như vậy trong khi họ đang ở Rome? Không hề có những cái nắm tay, những lời tán tỉnh, những cái ôm vui đùa bên đài phun nước Trevi trong nắng chiều. Không có bữa trưa vui vẻ. Không có niềm vui. 

Dorothea không nói với Casaubon rằng cô ấy muốn dành nhiều thời gian hơn cho ông, cô nghĩ rằng cách thể hiện sự ủng hộ về mặt tinh thần là để chồng mình viết những cuốn sách trong hang động ở Vatican. Và ông thi cho rằng cô ấy đồng ý với sự sắp xếp này, miễn là cô ấy không hỏi quá nhiều câu hỏi về tiến độ của bản thảo…

Vòng tay và dây chuyền có mặt hình bầu dục  rất phổ biến trong thời Victoria và du khách đến Ý thường mang chúng về nhà làm quà lưu niệm. Tuy nhiên, Casaubon không đi cùng Dorothea trong chuyến đi mua sắm để mua vài món quà cho Celia. Dorothea tự mình chọn đồ trang sức và cho Will Ladislaw xem những thứ này… Anh sẽ được nhắc tới sau. 

(Không có món quà lưu niệm nào dành cho Casaubon hay Dorothea được đề cập… Có lẽ tuần trăng mật của họ tốt nhất nên bị lãng quên?)

Không thực sự lắng nghe và thiếu sự đồng cảm. Rivkin nói rằng nếu đối phương không cảm thấy thực sự được lắng nghe, họ sẽ không thể hiện cảm xúc của mình. Điều này dẫn đến sự thiếu thân mật và giao tiếp sâu sắc.

Trở lại Middlemarch, Dorothea và Casaubon không còn lắng nghe nhau nữa. Dorothea không thể biết rằng Casaubon cảm thấy bị Will Ladislaw đe dọa. Cô liên tục nói chuyện với anh và mời anh đến nhà. Casaubon không thể hiểu Dorothea cảm thấy cô đơn như thế nào, tức giận khi cô tìm kiếm bạn đồng hành và không thể xin lỗi vì đã làm tổn thương cảm xúc của cô. Cả hai đều không thể đồng cảm với người kia, vì mỗi người đều quá bận tâm với những nỗi thất vọng của riêng mình.

Và tại sao Casaubon lại “luôn gọi cô là yêu của anh” trong khi thái độ của ông lại thật lạnh lùng”?

Cảm giác bị kìm nén và đổ lỗi cho đối tác. Rivkin nói rằng “những người kết hôn không hạnh phúc thường đổ lỗi cho đối tác của họ thay vì chịu trách nhiệm về hành động của chính họ” (WebMD). Rivkin khuyên mỗi đối tác nên cố gắng tìm ra những vấn đề cốt lõi đang gây ra xung đột và sau đó họ có thể thực hiện các bước để giải quyết những vấn đề đó. 

Sau cuộc cãi vã của họ ở Rome, Dorothea xin lỗi Casaubon vì cô muốn họ có một mối quan hệ đúng nghĩa. Tuy nhiên, ông không chấp nhận lời xin lỗi của cô và đổ lỗi cho cô vì đã khiến ông viết cuốn sách của mình một cách miễn cưỡng. Nhưng đó có phải hoàn toàn là lỗi của ông? Không. 

Dorothea hay Casaubon kết hôn vì những lý do chính đáng? Những bằng chứng nghiêng về phía tiêu cực. 

Dorothea muốn có kiến ​​thức chứ không phải sự lãng mạn hay sự hợp tác. Cô không nghĩ đến việc học đại học (nhưng trong thời đại Victoria phụ nữ không được phép đi học) và cô không thể nói rõ chính xác mình muốn học gì; cô chỉ biết rằng cô muốn sống một cuộc sống dựa trên tri thức có đạo đức, tôn kính giống như Thánh Theresa. Casaubon dường như là phương tiện để đạt được mục đích đó… Một học giả về tôn giáo, trong nhà có rất nhiều sách, không có ham muốn về tình dục. 

Casaubon cũng có những mâu thuẫn và rắc rối nội tâm. Giờ đây khi đã kết hôn, ông lại có thêm “nỗi đau mới” khi nhận ra cô dâu xinh đẹp của mình cần được quan tâm. Ông bị số khi nhận ra rằng cô cũng có khả năng làm tổn thương tinh thần của ông. Ông cưới cô vì ông không muốn cô đơn trong những năm tháng cuối đời và ông chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp được người hấp dẫn mình. 

Cả Dorothea và Casaubon đều không coi người kia là một con người toàn diện, một cá thể hoàn chỉnh với những suy nghĩ, cảm xúc và mong muốn của riêng mình. Đúng hơn, họ coi nhau như một phần mở rộng của chính mình - một phương tiện để đạt được mục đích.

Celia cảnh báo Dorothea rằng Casaubon không phải là người phù hợp dành cho cô. Chú của họ cũng đã cố gắng thuyết phục Dorothea để mắt tới Ngài James. Nhưng cả làng cũng phải bó tay trước sự trớ trêu này. Tuy nhiên Dorothea muốn có kiến ​​thức, coi Casaubon là Con đường dẫn đến Sự thật và đã chọn cuộc hôn nhân này.

Và, ngay khi chúng ta nghĩ rằng mối quan hệ không thể căng thẳng hơn thế nữa, thì hãy đọc tiếp… 

Ứng cử viên số 3: Will Ladislaw - Người nghệ sĩ nhạy cảm. Cháu trai họ của Casaubon, chàng trai trẻ trầm tư này đang vẽ tranh ở Rome thì anh và Dorothea gặp nhau. Anh được biết đến là một người ấm áp, biết cách nói chuyện và dự định quay trở lại nước Anh với hy vọng sẽ có nhiều thời gian hơn với Dorothea… 

Ôi, chàng trai trẻ. Thiết nghĩ anh nên đăng ký một khóa trị liệu tâm lý! 

- Trạm Đọc

- Theo ENG825: Economic Women

Tags: