7 bài học về cách viết tiểu thuyết từ Gabriel García Márquez
7 bài học về cách viết tiểu thuyết từ Gabriel García Márquez
Nếu đã đọc cuốn tiểu thuyết đã đoạt giải Nobel năm 1982 và là một trong những cuốn sách bán chạy nhất mọi thời đại - “Trăm năm cô đơn”, có thể bạn sẽ nhận ra García Márquez là một nhà văn vĩ đại, có lẽ là một trong những nhà văn vĩ đại nhất. 
Cuốn tiểu thuyết của García Márquez là sự kết hợp giữa chủ nghĩa hiện thực chi tiết với những yếu tố huyền ảo. Và trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về 7 bài học về cách viết từ García Márquez, vì biết đâu, bạn cũng có thể tạo ra một tác phẩm vĩ đại như vậy vào một ngày nào đó!

 

1/ Viết những gì bạn biết

 

 García Márquez đã từng chia sẻ trên The Paris Review:

“Nếu phải đưa ra lời khuyên cho một nhà văn trẻ, tôi sẽ khuyên người ấy nên viết về điều gì đó xảy ra với chính mình. Vẫn dễ dàng hơn khi một nhà văn viết về điều gì đó xảy ra với anh ta hay điều gì đó mà anh ta đã đọc hoặc được kể. Tôi luôn thấy hài hước khi những lời khen ngợi lớn nhất lại dành cho những phần tưởng tượng trong tác phẩm của tôi, trong khi sự thật là không có một dòng nào trong tất cả tác phẩm của tôi mà không có cơ sở thực tế.” 

Tôi đã viết những câu chuyện được sáng tạo hoàn toàn từ trí tưởng tượng của mình và những câu chuyện rút ra từ trải nghiệm cá nhân của chính tôi. Những câu chuyện rút ra từ kinh nghiệm luôn hay hơn.

Tuy nhiên, nếu điều đó khiến bạn cảm thấy hạn chế, García Márquez chứng minh rằng bạn vẫn có thể tạo ra những câu chuyện giàu trí tưởng tượng, kỳ thú, mang tính suy đoán ngay cả khi bạn viết những gì bạn biết.

 

 

2/ Lấy thời thơ ấu làm cảm hứng

 

“… Tôi nhận ra rằng mọi thứ xảy ra trong thời thơ ấu của tôi đều có giá trị văn học mà đến bây giờ tôi mới trân trọng.” - García Márquez trả lời phỏng vấn tờ The Paris Review.

García Márquez lớn lên tại một ngôi làng nhỏ ở Colombia, và ông lấy nơi này làm bối cảnh này cho “Trăm năm cô đơn” cũng như nhiều tiểu thuyết và truyện ngắn khác của mình.

Đừng coi thường những trải nghiệm của bản thân, đặc biệt là những trải nghiệm thời thơ ấu. Chúng có thể mang đến nguồn cảm hứng cho bạn để viết.

 

 

3/ Tạo ra phép màu

 

“Trăm năm cô đơn” là tác phẩm đầu tiên García Márquez sử dụng phong cách hiện thực huyền ảo. Câu chuyện liên quan đến các yếu tố ma thuật như thảm bay, thuật giả kim và kẹo khiến bạn mất ngủ và hay quên. García Márquez nói rằng ông đã học được phong cách này từ cách kể chuyện của bà mình:

“Bà tôi thường kể những điều nghe có vẻ siêu nhiên và kỳ quái theo cách hoàn toàn tự nhiên.”

Điều đáng ngạc nhiên về phong cách của García Márquez là cách ông lồng ghép các yếu tố huyền ảo với câu chuyện thật mà không làm cho câu chuyện thật bị gián đoạn. 

Dù đôi khi cách viết này tạo ra sự bối rối cho người đọc, nhưng nó cũng rất thú vị. Bạn nên thử áp dụng nó!

 

 

4/ Hãy là một nhà báo

 

“Báo chí đã giúp ích cho tiểu thuyết của tôi vì nó giúp tôi gắn bó mật thiết với hiện thực.”

Bất chấp yếu tố giả tưởng trong tác phẩm của García Márquez, những câu chuyện của ông vẫn có nền tảng từ đời thực, có lẽ một phần là do ông được đào tạo thành nhà báo.

Nhiều nhà văn vĩ đại của thế kỷ 19 và 20 cũng có xuất phát điểm là nhà báo như Mark Twain, Ernest Hemingway và John Steinbeck. 

Nếu muốn trở thành một nhà văn vĩ đại, bạn có thể cân nhắc về việc làm báo trước. 

 

 

5/ Khiến người đọc tin tưởng

 

“Trong báo chí, chỉ một sự thật cũng có thể trở thành định kiến ​​sai lầm cho toàn bộ tác phẩm. Ngược lại, trong tiểu thuyết, chỉ một sự thật lại có thể sẽ mang lại tính hợp pháp cho toàn bộ tác phẩm. Đó là sự khác biệt duy nhất và nó nằm ở sự cam kết của người viết. Một tiểu thuyết gia có thể làm bất cứ điều gì anh ta muốn miễn là anh ta khiến mọi người tin vào điều đó.” 

Chúng ta đã bàn về việc viết ra những gì bạn biết, nhưng những gì bạn biết chỉ là điểm khởi đầu để sáng tạo.  Điều quan trọng là khi bạn tạo ra thứ gì đó, bạn phải tin vào nó, nếu không thì sao bạn có thể mong người khác tin. 

 

 

6/ Thực hiện những bước nhảy vọt

 

Một trong những điều tôi thấy thú vị về cách viết của García Márquez là cách ông liên hệ một cảm giác với một cảm giác mà bạn không ngờ đến. Ví dụ, dòng đầu tiên trong “Tình yêu thời thổ tả”, ông đã viết:

“Đó là điều không thể tránh khỏi: mùi hạnh nhân đắng luôn khiến anh nhớ đến số phận của mối tình đơn phương.”

Hạnh nhân và tình yêu đơn phương? Làm sao mà hai điều này lại có thể liên hệ với nhau nhỉ? Tôi không chắc lắm, nhưng mối liên hệ này rất độc đáo.

 

 

7/ Viết những câu chuyện ngụ ngôn chính trị

 

Phải đọc đến 59 trang của cuốn “Trăm năm cô đơn” tôi mới nhận ra đó là một câu chuyện ngụ ngôn về chính trị ở Colombia. García Márquez viết cuốn tiểu thuyết trong thời kỳ bất ổn chính trị vào những năm 1960, và tình cảm của ông với đất nước thân yêu của mình được thể hiện trong cuốn tiểu thuyết.

Những câu chuyện ngụ ngôn có thể dẫn dắt người đọc nhưng nếu nó không gây thích thú và không có tính giải trí, có thể sẽ có rất ít người đọc tác phẩm của bạn. 

 

 

Di sản văn chương của Gabriel García Márquez

 

Cuối cùng, những tác phẩm của Gabriel García Márquez cho chúng ta thấy rằng cuộc sống thực tràn ngập phép màu, rằng giữa những kẽ hở của lý trí là một vũ trụ phép thuật kỳ quái luôn làm chúng ta ngạc nhiên. 

Sau khi đọc “Trăm năm cô đơn”, tôi bắt đầu tự hỏi: Điều kỳ diệu trong cuộc đời mình là gì? Và làm cách nào để kết hợp sự kỳ diệu ấy vào câu chuyện của chính mình? 

- Theo: The Write Practice

Tags: