Bốn: Ghi nhớ là một kỹ năng quan trọng trong thế giới cổ đại

 

 

 
 (0 lượt)

 

Rất nhiều người trong chúng ta không thích kiểu học vẹt ở trường – chúng có vẻ vô nghĩa. Đặc biệt là trong thời đại ngày nay, khi chúng ta đơn giản có thể tra cứu trực tuyến mọi điều ta cần biết. Tuy nhiên, ngày xưa, việc nhớ lại một lượng lớn thông tin là một kỹ năng quan trọng.

Thực tế là những chuyên gia về ghi nhớ đã từng tồn tại trong lịch sử chính là những người duy trì văn hóa truyền miệng của nhân loại. Khi mà ngôn ngữ viết bị giới hạn, vai trò của họ là ghi nhớ để có thể truyền bá kiến thức và chia sẻ những di sản văn hóa.

Ví dụ, ở Hy Lạp cổ đại, những ca sĩ hát rong và những thi sĩ đã lưu truyền những bí ẩn về Thượng Đế. Những sử thi kinh điển như sử thi Odyssey của Homer đã được lan truyền theo cách này trước khi nó được ghi lại bằng văn bản.

Tổ tiên của chúng ra đã biết rất nhiều cách để tăng cường khả năng ghi nhớ, như là mã hóa cụ thể. Chúng ta biết được điều này là do điều đó đã được ghi lại ở trong một cuốn sách hùng biện tiếng Latin không có tác giả, có tên là Rhetorica ad Herennium, được viết vào khoảng giữa năm 86 và 82 trước Công nguyên. Những kỹ thuật tìm được ở bên trong cuốn sách này đã rất nổi tiếng; đó là trong việc tự mình ghi nhớ, những nhà hùng biện lẫy lừng và thượng nghị sĩ người La Mã Cicero đã nói rằng họ không cần tốn một chút mực để diễn tả lại chúng.

Trong thời gian trước khi sách được in ấn rộng rãi, ghi nhớ chính xác là một điều sống còn. Trên thực tế, có rất nhiều số liệu ghi chép lại những người có trí nhớ tốt. Một tác giả người La Mã Pliny Già đã ghi lại trí nhớ siêu phàm của ông trong cuốn bách khoa toàn thư thế kỷ đầu tiên. Một người nổi tiếng khác về khả năng ghi nhớ là công sứ của vua Pyrrhus, Cineas, người được biết đến với khả năng có thể ghi nhớ được tên của tất cả các thành viên trong thượng nghị viện và tước hầu ở La Mã chỉ 1 ngày sau khi ông tới. Vua Cyrus của vương quốc Persia cũng được biết tới về khả năng ghi nhớ tên của toàn bộ binh lính đã từng tham chiến trong đội quân của ông.

Dựa trên những ví dụ này, rõ ràng là nghệ thuật ghi nhớ là một điều tối quan trọng thời cổ đại. Vậy điều gì đã thay đổi?