Tất cả những cuốn sách tâm linh quan trọng đều đồng ý về một điều: chúng ta không trải nghiệm trực tiếp thực tại mà chỉ diễn giải lại thực tại thông qua tâm trí. Trong cuốn Tình yêu không điều kiện, Paul Ferrini viết: "Bạn nghĩ bạn hiểu ý nghĩa của những sự kiện xảy ra trong cuộc sống. Sai hoàn toàn. Bạn không hiểu ý nghĩa của bất cứ điều gì, bởi vì bạn áp đặt ý nghĩa của riêng bạn lên nó. Nếu bạn muốn hiểu, hãy ngừng gán câu chuyện của bạn lên thực tại. Hãy để mọi thứ như nó là. Cảm nhận đầy đủ chính nó."
Eckhart Tolle diễn đạt khác đi trong cuốn “Thực hành Sức mạnh của Hiện tại”: "Đánh đồng bạn với tâm trí của mình tạo ra một màn hình mịt mờ, chứa đầy các khái niệm, nhãn dán, hình ảnh, từ ngữ, phán đoán và định nghĩa, tất cả ngăn chặn các mối liên kết thực sự. Nó ngăn cách giữa bạn và chính bạn, giữa bạn và người bạn yêu thương, giữa bạn và thiên nhiên, giữa bạn và Đấng tối cao. Tâm trí là một công cụ tuyệt vời, nếu được sử dụng đúng. Không phải là bạn sử dụng tâm trí mình sai, mà bạn thường không sử dụng nó. Nó sử dụng bạn thì đúng hơn. Đây là một căn bệnh. Bạn tin rằng bạn là tâm trí của bạn. Công cụ đã chiếm đoạt quyền điều khiển".
Những lời thông thái này đều nhằm nhắc nhở rằng bạn cần tập trung nhiều hơn vào tâm trí vì nó là nguồn cơn của mọi bất hạnh hay hạnh phúc mà bạn sẽ nhận được trong cuộc đời này. Nhưng làm sao để thay đổi tình hình này? Cuốn sách kinh điển “Cởi trói linh hồn” sẽ đem lại câu trả lời để giải thoát bạn khỏi chính nhà tù mà mình tự tạo ra.
Tưởng tượng bạn vào rạp chiếu và xem một bộ phim đặc biệt. Bạn không chỉ nhìn và nghe, mà còn có thể ngửi, chạm, nếm mọi thứ đang diễn ra. Đó sẽ là một trải nghiệm điện ảnh thật mãnh liệt phải không. Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn thậm chí có thể cảm nhận tất cả cảm xúc của các nhân vật trong phim. Nếu tất cả giác quan của bạn được kích hoạt, bộ phim sẽ chân thực thế nào?
Tác giả Michael A. Singer giải thích đây chính xác là những gì đang xảy ra trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Vì tính chân thực của bộ phim, bạn đồng hóa mình với nhân vật chính, mà quên mất mình chỉ là một khán giả. Hãy nhắc lại: “Những suy nghĩ, cảm giác, hình ảnh diễn ra trong đầu bây giờ không hoàn toàn là tôi. Tôi chỉ là một người quan sát trong tâm trí”.
Ông gợi ý bạn hãy thử nhân cách hóa những suy nghĩ của mình và biến chúng thành bạn cùng phòng, một người mà bạn phải dành cả ngày để chơi cùng. Cậu bạn này luôn có chuyện để nói về đủ mọi thứ và đủ mọi người, dù bạn có muốn lắng nghe hay không. Sẽ mất bao lâu trước khi cậu bắt đầu khiến bạn phát điên? Bây giờ hãy tưởng tượng rằng bạn phải sống với cậu ta mỗi ngày cho đến hết đời. Chào mừng đến với thực tế hàng ngày của mỗi chúng ta.
Ai cũng đều có một cuộc độc thoại nội tâm. 24/7, 365 ngày, tiếng nói bên trong đang thì thầm, chỉ đạo cách chúng ta phản ứng với thế giới và nó hiếm khi tắt mic. Giọng nói này tạo ra bộ lọc về mọi thứ mà bạn nhìn thấy. Nhận thức và ý kiến của bạn thường bị sai lệch bởi cậu bạn trong đầu này. Điểm mấu chốt của cuốn sách mà Michael A. Singer đưa ra là tầm quan trọng của việc tách rời bản thân khỏi giọng nói đó.
Ông giải thích, "Nếu bạn nghe thấy nó nói chuyện, thì rõ ràng không phải là bạn! Bạn là người nghe thấy giọng nói, nhận thấy rằng nó nói chuyện. Bạn là người đứng ngoài quan sát tất cả những điều này... Bạn có thể thích những gì nó nói, nhưng nó không phải là bạn. Thực tế bạn đang quan sát tất cả những điều này. "Bạn ơi", tâm trí của bạn nói rằng, "nhưng tớ sợ. Tớ biết tớ là một người tốt, quan tâm đến người khác, tớ không muốn để phần đó ra đi, đó là điều tốt nhất của tớ." Đây không phải là bạn! Đây là tiếng nói trong đầu bạn, cái tôi của bạn, cố gắng bám trụ vào tâm trí. "Tớ là một người tốt" không định nghĩa bạn là ai, đó chỉ là một suy nghĩ. Một ý nghĩ không định nghĩa bạn. Bạn thực sự là người nghe được những suy nghĩ".
Để làm rõ, hãy nhớ có hai phần trong bạn. Phần nhận thức được mọi thứ và không liên quan gì đến tâm trí, và phần phát ngôn liên tục của tâm trí. Bằng cách học trở thành phần chỉ nhận thức mọi việc, cho dù tâm trí vẫn sẽ tiếp tục bình luận và nói chuyện, bạn sẽ không còn bị cuốn vào chúng. Bạn chỉ cần quan sát suy nghĩ và sau đó để nó trôi qua. Chỉ đơn giản thế thôi, bạn đã lĩnh ngộ được bài học quan trọng nhất từ việc thiền định.
Sau khi đọc xong cuốn sách, bạn sẽ thấy rất nhiều đau buồn, dằn vặt mình gặp phải từ trước đến giờ đều bắt nguồn từ tiếng nói này. Hãy học cách tách biệt mình với nó, và bạn sẽ thấy cuộc đời bớt ồn ào, nhẹ nhõm và hạnh phúc đến mức nào. Như lời tác giả viết: "Cuối cùng, bạn sẽ thấy rằng nguyên nhân thực sự của vấn đề không phải là bản thân cuộc đời. Chính sự hỗn loạn mà tâm trí tạo ra về cuộc đời mới thực sự gây ra vấn đề".
>> Đọc thêm Trích Đoạn: Sức mạnh của sự tách rời: Làm sao để có một bản ngã sáng suốt
Trạm Đọc tổng hợp