Lười - Một lần Lười bằng Mười thang thuốc bổ
Tác giả :
Ta đã lược bỏ nhiều thú vui chỉ vì chúng có vẻ tốn thời gian: những trận golf bị rút ngắn chỉ còn chín lỗ, những màn gặp gỡ kết bạn thưa dần, những cuộc điện thoại hàn huyên thu gọn thành tin nhắn thoại, Ta băn khoăn khi nghĩ về ngày xưa, khi ông bà ta dư dả thời gian để chơi bóng trước sân hay lục lọi để khoe từng tấm ảnh cũ với hàng xóm.
Nhưng ông bà phải có ít thời gian hơn ta mới đúng chứ? Ta có lò vi sóng, máy rửa bát, máy cắt cỏ, mạng internet cơ mà! Cần gì ta đều có thể đặt giao tới tận cửa. Ta có robot hút bụi, có trợ lý ảo cho ta biết tình hình thời tiết và giúp ta đặt chuông báo thức. Nếu cộng hết thời gian mà những tiến bộ công nghệ suốt một trăm năm qua đã giúp ta tiết kiệm, chẳng phải ta sẽ có hàng tiếng đồng hồ dư dả để muốn làm gì thì làm sao?
Hiện đại là vậy, sao chúng ta vẫn quá tải? Sao ta vẫn phải làm việc cả ngày dài rồi về nhà nằm cuộn trên sofa với bữa tối lạnh ngắt? Và tại sao ta lại làm quá nhiều mà thành quả chẳng có mấy?"