1/ Máu lạnh của Truman Capote
“Tôi nghĩ ông Clutter là một quý ông rất tử tế. Tôi đã nghĩ như vậy cho đến lúc cắt cổ anh ta.”
Máu lạnh là một cuốn tiểu thuyết phi hư cấu của Truman Capote xuất bản lần đầu năm 1966. Là kết quả của nghiên cứu sâu rộng về vụ sát hại gia đình Clutter ở Halcomb, Kansas, được thực hiện trong khi tội ác đang được phán xét và thủ phạm đang bị trừng phạt, cuốn sách là một cái nhìn lạnh lùng vào một vụ giết người. Cuốn sách cũng là điển hình cho phong trào Báo chí Mới, khi Capote và trợ lý nghiên cứu, người bạn và người khổng lồ của văn học Mỹ Harper Lee đang ghi lại và tham gia vào một số sự kiện trong cuốn tiểu thuyết khi chúng diễn ra.
Truman Capote đã có thể gặp những người đàn ông bị kết tội giết người trước khi họ bị xử tử. Truman Capote đã có thể gặp những người đàn ông bị kết tội giết người trước khi họ bị xử tử. Không ai trong số họ có tuổi thơ đẹp, họ đều bị chấn thương nặng ở đầu và đều bắt đầu từ những tội nhẹ.
Làm thế nào mà họ đi từ những câu chuyện sáo rỗng ấy đến khi tin rằng một người nông dân có 10.000 đô la (hơn 100.000 đô la vào năm 2023) là đáng bị giết.
Mặc dù các phần của cuốn tiểu thuyết hiện tại bị nghi ngờ là không hoàn toàn thực tế nhưng nó vẫn là một cuốn sách xuất sắc và rất đáng đọc. Nếu bạn đang sống ở một thành phố nhỏ, đừng đọc nó khi bên ngoài đã tắt hết đèn.
2/ American Psycho (Tạm dịch: Người Mỹ điên loạn) của Bret Easton Ellis
“Tất cả những điểm chung của tôi với những thứ không thể kiểm soát và điên rồ, độc ác và xấu xa, tất cả tình trạng hỗn loạn mà tôi đã gây ra và sự thờ ơ hoàn toàn của tôi đối với nó, giờ đây tôi đã vượt qua.”
American Psycho phê phán chủ nghĩa tư bản những năm 1980, văn hóa yuppie và ranh giới mong manh đến đáng sợ giữa bệnh xã hội có thể chấp nhận được và sự điên rồ. Cuốn sách kể về cuộc đời của Patrick Bateman đẹp trai, thành đạt và cực kỳ điên rồ, một nhà môi giới chứng khoán coi con người như hàng hóa - có thể mua bán được như Huey Lewis và các bản tin News.
Cuốn tiểu thuyết được kể ở ngôi thứ nhất, sử dụng cách viết dòng ý thức, mang đến một bức chân dung lạnh lùng về suy nghĩ của Bateman. Các chương đôi khi bắt đầu và kết thúc ở giữa câu.
Những lời chỉ trích chống lại nhạc pop theo sau những mô tả về sự kinh dị đến buồn nôn. Thế giới quan tâm lý này trái ngược với tính cách công khai của một nhà môi giới chứng khoán điển hình, mang đến cái nhìn gay gắt về bản chất của văn hóa Mỹ vào thời điểm đó. Tất nhiên, Bateman hoàn toàn mất trí và do đó, anh ta là một người kể chuyện không đáng tin cậy. Ngay cả tác giả cũng không chắc Bateman có thực sự giết ai hay không.
Điều khiến American Psycho trở nên thú vị là mọi người thường coi những con quái vật như Patrick Bateman là kết quả của sự điên rồ và các bệnh tâm thần mà chúng ta không thể hoặc không muốn tưởng tượng. Với phong cách viết dòng ý thức, chúng ta có cái nhìn trực tiếp về những gì đang diễn ra trong tâm trí con quái vật.
Người yếu tim hoặc có bệnh về dạ dày không nên đọc cuốn sách này.
3/ Tội ác và hình phạt của Fyodor Dostoevsky
“Tôi thích khi mọi người nói dối! Nói dối là đặc quyền duy nhất của con người so với tất cả các sinh vật khác. Nếu bạn nói dối, bạn sẽ đạt được sự thật! Nói dối là điều khiến tôi trở thành một người đàn ông.”
Một trong những kiệt tác lâu đời của nước Nga, Tội ác và hình phạt của Fyodor Dostoevsky được xuất bản năm 1866. Nó khám phá các chủ đề về chủ nghĩa hư vô và chủ nghĩa vị lợi, đồng thời dự đoán lập luận của các nhà tư tưởng theo chủ nghĩa hiện sinh, đặc biệt là Nietzsche.
Câu chuyện kể về cuộc đời của Rodion Romanovich Raskolnikov khi anh ta âm mưu giết một người môi giới cầm đồ để lấy tiền của cô. Anh ta dự định sử dụng số tiền này để có một cuộc sống vĩ đại và cao quý, mặc dù anh ta dành khá nhiều thời gian để cố gắng biện minh cho điều đó với người đọc và chính mình.
Những phản ứng lý trí và cảm xúc của anh ta đối với kế hoạch của mình và với hậu quả của những hành động anh ta gây ra đã khiến cuốn tiểu thuyết xứng đáng có được một vị trí danh giá trong tiêu chuẩn văn học thế giới.
Tính cách của Raskolnikov rất phức tạp và các nhân vật khác thấy rằng đôi khi anh ta trông giống như hai người khác nhau.
Bản chất lưỡng cực của anh ta cũng được khám phá trong hai nhân vật Sonya và Svidrigailov. Mặt trí tuệ của anh ta lạnh lùng và tính toán, trong khi mặt nhân đạo hơn của anh ấy thường giàu lòng nhân ái. Cuốn tiểu thuyết của Dostoevsky cho chúng ta cái nhìn về một trong những loại tâm trí tội phạm hấp dẫn - loại vừa có phạm một tội ác khủng khiếp, vừa có phản ứng cảm xúc với tội ác của mình. Không giống như một con quái vật không biết ăn năn, đây là một nhân vật mà mọi người có thể cảm thấy có mối liên hệ nào đó.
4/ Catch Me If You Can (Tạm dịch: Truy đuổi) của Frank Abagnale
“Nếu phải đổ lỗi cho những hành động bất chính trong tương lai của mình, tôi sẽ đổ lỗi cho Ford. Chiếc Ford đó đã phá vỡ mọi sợi dây đạo đức trong tôi. Nó giới thiệu tôi với các cô gái, và tôi đã không tỉnh táo trong suốt sáu năm. Đó là những năm tuyệt vời.”
Catch Me If You Can là là câu chuyện về Frank Abagnale, Jr., một tên tội phạm và kẻ lừa đảo bị kết án, người đã phạm phải một loạt tội ác ấn tượng vào giữa thế kỷ 20. Kẻ lừa đảo tự xưng này đã viết về hành trình giả mạo của mình để trở thành phi công, quản lý bệnh viện và luật sư ra sao.
Không giống như trong phiên bản điện ảnh, khi Frank Abagnale bị thúc đẩy bởi nhu cầu gây ấn tượng với cha mình, cuốn sách cho thấy rằng lý do anh ta gây ra những tội ác này rất đơn giản, chỉ là anh ta thấy mình có thể làm được. Sau khi bắt đầu với hành vi gian lận với những tấm séc, âm mưu của anh ta ngày một lớn hơn.
Không giống như những cuốn sách khác trong danh sách này, là những cuốn sách hư cấu hoặc viết về người khác, cuốn sách này ít nhất là bán tự truyện, nó cung cấp cái nhìn của chính tên tội phạm ấy về quá trình suy nghĩ của mình.
Hiện nay, vì những tuyên bố của tác giả nên người ta biết rằng ít nhiều sự kiện trong cuốn sách được phóng đại. Nhưng một cuốn tự truyện phóng đại về một kẻ lừa đảo vẫn là một cuốn tự truyện chính xác về một kẻ lừa đảo.
5/ Cô gái mất tích của Gillian Flynn
“Thật đáng lo ngại khi nhớ lại một kỷ niệm ấm áp nhưng lại cảm thấy hoàn toàn lạnh lẽo.”
Cô gái mất tích là một cuốn tiểu thuyết kinh dị năm 2012 của Gillian Flynn. Cuốn tiểu thuyết khám phá vụ mất tích ở Missouri, đi sâu vào các câu hỏi về cuộc sống gia đình, quan điểm và tâm lý của các nhân vật. Một bộ phim dựa trên cuốn tiểu thuyết đã được ra mắt vào năm 2014.
Cuốn tiểu thuyết được kể lại bởi nhiều người khác nhau, cung cấp cái nhìn về diễn biến tâm lý của nạn nhân, tội phạm và bị cáo. Sự thay đổi người kể chuyện, kết hợp với sự phức tạp của các tội ác, cùng với những khúc cua của cốt truyện, mang đến cái nhìn thú vị về cách các yếu tố gây căng thẳng có thể biến một người bình thường thành tội phạm như thế nào. Trong phần sau của cuốn sách, câu hỏi làm thế nào để thoát ra mớ dối trá ấy đã làm sáng tỏ sự khác biệt giữa quá trình suy nghĩ của người đọc và một trong những nhân vật chính.
Có lẽ điều thú vị nhất là cuốn sách cung cấp cái nhìn về quá trình suy nghĩ có thể có của một tên tội phạm không điển hình. Trong khi Truman Capote kể cho chúng ta về những người dường như được định sẵn là sẽ phạm tội, thì các nhân vật của Flynn lại có vẻ ngoài của những người chính trực. Chỉ khi đi sâu vào tâm trí họ, chúng ta mới hiểu được nỗi kinh hoàng ẩn sau một cuộc sống tưởng chừng như đáng mơ ước.
- Trạm Đọc tổng hợp