Đúng là một số chứng rối loạn tâm thần có triệu chứng là tự độc thoại, chẳng hạn như bệnh tâm thần phân liệt. Nhưng thói quen này cũng phổ biến đối với những người có tinh thần vững vàng.
Paloma Mari-Beffa, giảng viên cao cấp về tâm lý học tại Đại học Bangor, giải thích: “Nói to thành tiếng có thể là phần mở rộng của cuộc nói chuyện nội tâm thầm lặng của [một người], xảy ra khi một mệnh lệnh vận động nhất định được kích hoạt một cách vô tình. Nhà tâm lý học người Thụy Sĩ Jean Piaget đã quan sát thấy rằng trẻ mới biết đi bắt đầu kiểm soát hành động của mình ngay khi chúng bắt đầu phát triển ngôn ngữ. Khi đến gần một bề mặt nóng, trẻ mới biết đi thường sẽ nói to 'nóng, nóng' và di chuyển ra xa. Loại [hành vi] này có thể tiếp tục đến tuổi trưởng thành.”
Nói chuyện với chính mình, trong bối cảnh thích hợp, thậm chí có thể mang đến một loạt các động lực tinh thần.
1/ Tăng hiệu suất nhận thức
Nghiên cứu cho thấy tự nói chuyện có thể giúp bộ não của bạn hoạt động tốt hơn.
Một nghiên cứu được công bố trên Acta Psychologica đã yêu cầu những người tham gia đọc hướng dẫn và sau đó thực hiện nhiệm vụ tương ứng. Một số người tham gia phải đọc thầm hướng dẫn của họ, những người khác phải đọc to.
Các nhà nghiên cứu sau đó đo nồng độ và hiệu suất nhiệm vụ. Kết quả của họ cho thấy rằng đọc to giúp duy trì sự tập trung và nâng cao hiệu suất.
Mari-Beffa, một trong những tác giả của nghiên cứu, lưu ý: “Nói to thực sự có thể là một dấu hiệu của chức năng nhận thức cao, nó có thể khiến bạn có năng lực trí tuệ hơn. Một nhà khoa học ‘điên’ nói chuyện với chính mình, lạc lối trong thế giới nội tâm của mình có thể phản ánh thực tế rằng người đó là một thiên tài, người này sử dụng mọi phương tiện có sẵn để nâng cao trí tuệ.”
Một nghiên cứu đã bổ sung cho những kết quả đó. Trong nghiên cứu này, những người tham gia hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm một vật nhanh hơn khi tự nói về nó, cho thấy sự vượt trội trong xử lý hình ảnh. Còn những nghiên cứu khác đã quan sát trẻ em sử dụng khả năng tự nói chuyện để thành thạo các nhiệm vụ phức tạp, chẳng hạn như buộc dây giày.
2/ Tự động viên để giành chiến thắng
Khuyến khích thúc đẩy thành công. Đó là sức mạnh của sự tự tin và lòng tự trọng, và nó hoạt động ngay cả khi sự khích lệ đó đến từ chính bản thân bạn.
Một nghiên cứu được công bố trên Tâm lý học Thể thao và Tập thể dục có 72 người chơi quần vợt tham gia năm vòng đấu: một vòng đánh giá cơ bản, ba buổi huấn luyện và một vòng chung kết. Các nhà nghiên cứu chia người chơi thành hai nhóm. Mặc dù cả hai nhóm đều theo cùng một chương trình đào tạo, nhưng chỉ có nhóm thử nghiệm được yêu cầu thực hành tự nói chuyện.
Theo đánh giá cuối cùng, nhóm thử nghiệm đã thể hiện sự tự tin cao hơn, ít cảm thấy lo lắng hơn. Những người tự nói chuyện cũng chơi hay hơn.
Tiến sĩ Julia Harper, một nhà trị liệu nghề nghiệp, nói với NBC News: “Nếu chúng ta đang nói chuyện tiêu cực với chính mình, nghiên cứu cho thấy rằng nhiều khả năng chúng ta sẽ hướng bản thân đến một kết quả tiêu cực. Tuy nhiên, khi việc độc thoại mang tính trung lập - chẳng hạn như trong câu nói như 'Tôi cần làm gì đây?' - hoặc tích cực, chẳng hạn như 'Tôi có thể hoàn thành việc này', thì kết quả đạt được sẽ hiệu quả hơn nhiều.”
Và ít nhất một nghiên cứu đã phát hiện ra rằng những người tham gia có lòng tự trọng thấp cảm thấy tồi tệ hơn khi tự nói chuyện với bản thân, ngay cả khi cuộc nói chuyện đó mang tính tích cực.
3/ Đối phó với những cảm xúc tiêu cực
Đầu tiên, hãy loại bỏ bản thân khỏi tình huống xấu; sau đó nói chuyện với chính mình. Đó là chiến lược tiếp theo của nhiều người để đối phó với những cảm xúc tiêu cực và bằng chứng cho thấy nó có hiệu quả gần như ở mức kỳ diệu.
Theo một nghiên cứu đăng trên tạp chí Scientific Reports, nói chuyện với chính mình ở ngôi thứ ba là cách hiệu quả nhất để lấy lại bình tĩnh.
Để kiểm tra giả thuyết của họ, các nhà nghiên cứu đã thiết lập hai thí nghiệm. Đầu tiên, họ kết nối những người tham gia với một máy ghi điện não đồ và sau đó cho họ xem những hình ảnh thay đổi từ trung tính đến đáng lo ngại.
Họ yêu cầu một nhóm trả lời những hình ảnh ở ngôi thứ nhất, nhóm còn lại ở ngôi thứ ba. Họ nhận thấy nhóm người thứ ba giảm hoạt động não cảm xúc nhanh hơn nhiều.
Thí nghiệm thứ hai yêu cầu những người tham gia suy nghĩ về những trải nghiệm đau đớn khi được kết nối với máy MRI. Những người tham gia làm như vậy ở ngôi thứ ba cho thấy não hoạt động ít hơn ở những vùng liên quan đến trải nghiệm đau đớn, cho thấy khả năng điều tiết cảm xúc tốt hơn.
Jason Moser, tác giả nghiên cứu chính và giáo sư tâm lý học tại Michigan Đại học Bang, cho biết: “Về cơ bản, chúng tôi nghĩ rằng việc đề cập đến bản thân bạn ở ngôi thứ ba sẽ khiến mọi người nghĩ về bản thân giống với cách họ nghĩ về người khác hơn. Điều đó giúp mọi người đạt được một chút khoảng cách tâm lý với trải nghiệm của họ, điều này thường có ích cho việc điều chỉnh cảm xúc.
4/ Khả năng tự kiểm soát
Nghiên cứu của Đại học Toronto Scarborough, cũng được xuất bản trên Acta Psychologica, cho thấy nói chuyện với chính mình là một hình thức tự kiểm soát cảm xúc.
Các nhà nghiên cứu đã yêu cầu những người tham gia thực hiện một bài kiểm tra đơn giản trên máy tính. Nếu màn hình hiển thị một biểu tượng cụ thể, những người tham gia được giao nhiệm vụ nhấn một nút. Nếu xuất hiện biểu tượng nào khác, họ phải kiềm chế.
Tuy nhiên, một nhóm được yêu cầu nhắc đi nhắc lại một từ liên tục trong suốt quá trình và không được tiếp cận “tiếng nói bên trong” của mình. Kết quả là nhóm này bốc đồng hơn nhóm được tiếp cận với tiếng nói bên trong. Nếu không có thông điệp tự định hướng, họ không thể tự kiểm soát.
Alexa Tullett, tác giả chính của nghiên cứu, cho biết: “Chúng ta luôn tự gửi cho mình những thông điệp với mục đích kiểm soát bản thân - cho dù đó là nói với bản thân rằng hãy tiếp tục chạy khi mệt mỏi, ngừng ăn ngay cả khi chúng ta muốn ăn thêm một miếng bánh, hay kiềm chế không nổi giận với ai đó trong cuộc sống.”
5/ Củng cố trí nhớ
Một nghiên cứu đăng trên tạp chí Memory đã thử nghiệm bốn phương pháp để lưu giữ thông tin bằng văn bản. Họ yêu cầu những người tham gia đọc thầm, đọc to, nghe người khác đọc và nghe đoạn ghi âm chính họ đọc. Họ nhận thấy những người tham gia đọc to thông tin sẽ ghi nhớ thông tin đó tốt nhất.
Colin M. MacLeod, chủ tịch Khoa Tâm lý học tại Waterloo và đồng tác giả của nghiên cứu, cho biết: “Khi chúng ta thêm một thước đo tích cực hoặc một yếu tố sản xuất vào một từ, từ đó sẽ trở nên khác biệt hơn trong trí nhớ dài hạn và do đó dễ nhớ hơn.”
Làm chủ nghệ thuật tự trò chuyện
Nghiên cứu đã chỉ ra rằng tâm trí không phân biệt giữa việc nói to với chính mình hay nói thầm trong đầu. Bạn nên tham gia vào bất kỳ hình thức độc thoại nào mà bạn cảm thấy thoải mái nhất, miễn là hành động đó có ý thức và trong bối cảnh thích hợp.
Các hình thức tự nói chuyện có lợi nhất khi đọc hướng dẫn hoặc bạn đang cần liên kết suy nghĩ và hành động, giúp bạn tiếp cận nhiệm vụ trong tầm tay, hướng dẫn bạn qua từng bước và khuyến khích bạn trong quá trình thực hiện nhiệm vụ. Những lời lan man ngẫu nhiên, không phù hợp với ngữ cảnh ít mang lại lợi ích hơn nhiều và có thể là dấu hiệu của tâm trí không tập trung hoặc một số nỗi đau tinh thần sâu sắc
Nhưng giống với bất kỳ kỹ năng nào, để thực sự nhận được lợi ích, bạn cần phải thành thạo nghệ thuật trò chuyện với chính mình.
- Theo: Big Think